Đây là một phần trong cuộc đời mình và mình đã từng nghĩ sẽ không nói ra và chia sẻ vì mình thấy không có lý do gì để kể lại một quãng tối như vậy. Mình đã trầm cảm và thoát được khỏi tình trạng đó và mình nghĩ rằng cũng có những người sẽ gặp tình trạng như vậy và mình muốn chia sẻ câu chuyện của mình có thể góp phần nào động viên, đồng cảm hoặc có những thông tin có ích giúp cho bạn vượt qua giai đoạn khó khăn nhất.
Đó là mấy ngày nay mình bị cảm và người rất khó chịu và bức bối và trong khi đợi chờ bệnh hồi phục thì mình nghĩ rằng việc khổ sở khi rơi vào một tình trạng tồi tệ là điều không ai mong muốn và chỉ muốn nhanh chóng thoát ra khỏi tình trạng ấy. Mình chợt nghĩ tới giai đoạn mình bị trầm cảm và mất phương hướng, may mắn là đã thoát ra được. Trong quãng thời gian tồi tệ đó mình không hề biết rằng mình bị trầm cảm, chỉ biết rằng đó là khoảng thời gian rất khó khắn và tồi tệ mãi sau này khi đã qua rồi thì mình mới thấy đó là do trầm cảm.
Mình rơi vào trầm cảm khoảng năm 2017 (năm 26 tuổi) năm nay thì mình đã 30 tuổi rồi. Trước hết phải kể một chút về bản thân mình – sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, năm 18 tuổi vào Sài Gòn học đại học, học tới năm thứ 4 thì không muốn học nữa và quyết định không lấy bằng đại học và muốn tự thân mưu sinh bằng khả năng và năng lực của mình chứ không phải dựa vào một cái bằng nào cả. Mình cũng đã thử nhiều cách để kiếm sống và đã có lúc kiếm được nhiều tiền, mình đã sử dụng tiền để làm được nhiều thứ như mua được những thứ mình thích so với thời điểm sinh viên mới ra trường (chưa mua nhà, xe) được trải nghiệm nhiều thứ do có tiền như đi du lịch, đi ăn uống, giải trí, thỏa mãn đam mê,…. và càng cần phải kiếm nhiều tiền hơn để nâng cấp các trải nghiệm đó.
Tuy nhiên do biến cố công việc nên mình đã không còn kiếm được tiền nhiều như trước đó, mình đã không có thu nhập trong một thời gian dài, tuy nhiên vẫn còn tiền dư trong tài khoản do trước đó đã kiếm được, mình vẫn tìm cách để làm việc kiếm thêm thu nhập trong khi vẫn còn số tiền còn tích lũy được. Vì mình làm việc tự do kiểu freelancer nên không cần phải đi làm công ty, nên thích thì làm việc, không thích thì đi chơi. Thời điểm đó mình cũng đi du lịch nước ngoài với bạn bè, và không biết tiếng Anh nên mình rất muốn học giao tiếng Tiếng Anh, sau các chuyến đi mình quyết tâm dành dụm số tiền còn lại để đi sang Philippines du học tiếng Anh. Mình định học vài tháng thôi nhưng do khi sang đó mình đã tiếp tục ở lại 8 tháng học và trải nghiệm. Mình có nhắc tới trong bài kinh nghiệm học tiếng anh tại Philippines.
Sau khi kết thúc thời gian học ở Philippines, mình thực hiện chuyến đi vòng quanh Đông Nam Á qua các nước Indonesia (Bali và Jakarta), Singapore, Myanmar (Yangon, Inle, Bagan, Mandalay), Thailand (Bangkok, Pattaya) trong vòng 30 ngày. Và sau thời gian này là mình bắt đầu rơi vào trầm cảm.
Sau khi về Việt Nam mình hết tiền còncông việc cũng không có, mọi động lực biến mất hết đâm ra mình không còn muốn chinh phục điều gì nữa, không còn muốn đi du lịch hay là làm điều gì to tát, mới mẻ cả. Bây giờ để bắt đầu một công việc mới sẽ rất khó khắn cho mình vì trước giờ mình không làm công ty, mình cũng không có kỹ năng công sở gì cả và mình cứ chần chừ với nhiều điều trong cuộc sống.
Thời gian này mình chỉ làm việc lặt vặt trên mạng, kiếm thêm các thu nhập từ các chương trình tiếp thị liên kết do viết blog và có ai nhờ việc gì mình làm được thì mình sẽ nhận. Thời gian này mình bắt đầu thu mình lại, cảm giác mình là một người thất bại, không có nhiều giá trị gì, không có năng lực và so với bạn bè thì mình chẳng có gì trong tay – công việc, tiền, người yêu, đồng nghiệp, gia đình thì ở quê,… mọi thứ dường như cô lập mình hoàn toàn. Trước đó bạn bè mình thì chỉ có vài người, quen biết thì nhiều nhưng chỉ ở mức độ xã giao không thân thiết. Lúc này mình thường sống qua ngày với những thứ như: Ra quán cà phê ngồi mở laptop ra làm việc linh tinh, hoặc tìm hiểu những cách làm việc freelancer, các cách kiếm tiền vì mình nghĩ rằng tiền sẽ giúp mình giải quyết tình trạng này nhanh chóng.
Cuộc sống cứ lặp đi lặp lại một cách nhàm chán khi mình phải tìm cách kiếm tiền, mà không kiếm được đủ nhiều để trang trải cuộc sống thoải mái thì mình lại cứ lo lắng không biết tương lai sẽ ra sao, rồi lại có những suy nghĩ chán nản. Mình bắt đầu thu mình lại, không muốn gặp gỡ ai cả kể cả bạn bè, gia đình, các mối quan hệ họ hàng mình cũng ít gặp. Bạn bè nhắn tin hay trên Facebook mình cũng chẳng muốn trả lời, chỉ đọc rồi để đó hoặc từ chối hẹn gặp, tránh mặt. Mình không hiểu tại sao lúc đó mình lại hành xử như vậy, mình chỉ không cảm thấy thoải mái khi gặp người khác, chỉ muốn ở một mình đọc sách, làm gì cũng một mình như ăn uống, đi cafe, đi đâu đó,…. Khi ăn uống thì cũng không cảm thấy ngon miệng, mất tập trung, khi ăn thì suy nghĩ, lo lắng hoặc tính toán tới những dự định, kế hoạch, nghĩ về công việc, nhiều lúc ứ nghẹn hoặc bỏ dở chừng món ăn vì không thấy ngon hoặc không muốn ăn nữa.
Quãng thời gian đó lặp đi lặp lại trong nhiều tháng, và mình cảm giác như cuộc sống này mình phải chống cự với nó và rất khắc nghiệt, mình không biết phải làm gì tiếp theo hoặc nên ứng phó với các tình huống trong đời như thế nào, sợ và lo lắng nhiều thứ.
Nhưng trong cuộc sống thì cái gì rồi cũng qua đi, như những gì đã xảy ra trước đây với mình, tất cả chỉ là trải nghiệm, chỉ là những hành trình cuộc sống, những bài học, những điều mình trải qua để làm nên con người mình. Quãng thời gian trầm cảm rồi cũng qua đi, mọi thứ trong đời đều có sự dịch chuyển kể cả quãng tăm tối, hay tươi đẹp cũng không bao giờ tồn tại mãi mãi. Giống như mọi thứ khác trên đời mọi thứ rồi sẽ biến mất như: Cơn bão rồi cũng tan, bệnh cảm rồi cũng khỏi, cơn tức giận rồi cũng sẽ hết, cuộc cãi vã rồi cũng sẽ thôi (chẳng ai cãi vã suốt được), thời tiết nắng nóng hay lạnh buốt đều sẽ chuyển đổi sang một trạng thái khác.
Khi trầm cảm trong một thời gian thì mình cũng đã từng bước thay đổi cuộc sống, lúc này mình chán với kiểu lặp đi lặp lại của cuộc sống nên bắt đầu thử những điều mới trong cuộc sống. Bắt đầu bằng những việc nhỏ như tập thể dục thể thao, ăn uống lành mạnh, sử dụng thời gian có ích hơn, không sử dụng mạng xã hội nhiều nữa, hạn chế đọc tin tức trên mạng các tin vô bổ.
Nhưng đáng kể nhất là khi trong giai đoạn trầm cảm mình biết đến thiền và yoga, mình thực hành thiền dần dần đều đặn giúp cho tâm trí mình được thư giãn, giảm bớt những căng thẳng, những suy nghĩ không lối thoát trong đầu, giúp mình thả lỏng cơ thể, cảm nhận hơi thở và cuộc sống, cảm nhận những điều đang hiện hữu xung quanh. Thiền cũng giúp tâm trí mình rõ ràng và tập trung hơn đỡ lan man lang thang vô định.
Còn yoga thì là một hình thức giúp mình làm mới toàn bộ cơ thể và tác động tới tâm trí cũng như tăng cường sinh lực sống trong cơ thể rất nhiều, sau mỗi buổi tập yoga thì mình chỉ còn biết là toàn bộ sức lực tiêu tốn trong một buổi tập yoga đã được thay thế bằng một nguồn năng lượng mới, tươi tắn hơn, và với những lúc mệt do tập luyện thì mình lại nhận thấy cơ thể này chỉ cần được sống, được thở, được ăn uống những thứ đơn giản (nước suối, nước mía) sau buổi tập cũng khiến mình rất vui và hạnh phúc với những điều đơn giản như vậy.
Mình đã say mê tập yoga trong nhiều tháng, và kết hợp với thiền định mọi thứ đã có kết quả do công sức mình dành ra để thực hành thường xuyên.
Rồi mọi thứ cũng đã dần dần được thay đổi, mình cảm nhận được những niềm vui đơn giản, từ việc ăn uống và hít thở, sự khỏe mạnh lên thấy rõ của cơ thể, từ những niềm vui sau buổi tập, và thiền định nó nối tiếp nhau khiến mình thấy những thứ mình đang làm là đúng đắn nó tạo ra niềm vui và sự tốt đẹp trong cuộc sống. Mình quyết định sẽ giữ thiền và yoga là một phần cần thiết trong cuộc sống của mình vì nó giúp mình lấy lại sự cảm nhận, những nụ cười bắt đầu nhiều hơn và sự rõ ràng hơn về cuộc sống nhen nhóm trong mình.
Khi đã giữ được thói quen tốt từ yoga, thiền và ăn uống lành mạnh cũng như sử dụng thời gian tốt hơn, giảm bớt mạng xã hội và tin tức thì nó giống như một sự cải cách toàn diện, cuộc sống mình bắt đầu trở lại với sự ổn định và mình có thể bắt đầu lại mọi thứ từ bây giờ, có sức mạnh để chiến đấu với những khó khăn. Mình dùng từ chiến đấu là để cho thấy mình có thể xử lý tốt những vấn đề, còn cuộc sống này thì mình bắt đầu sử dụng khả năng cảm nhận và sự đón nhận mọi thứ đến với cuộc sống như là những trải nghiệm, bài học.
Cuộc sống cũng dần thay đổi, mình cởi mở hơn và biết chăm sóc yêu thương bản thân từ cơ thể cho tới những suy nghĩ. Không gò ép bản thân làm việc quá nhiều, hoặc kỳ vọng nhiều thành quả, thành tựu để mà tự gây áp lực và căng thẳng mà chỉ tập trung vào làm những điều mình có thể làm và làm cho tốt.
Mình đã có thể thoải mái gặp gỡ mọi người, không còn trốn tránh thu mình nữa. Mình tiếp tục với cuộc đời với mọi thứ, dòng chảy cuộc sống vẫn tiếp tục và lại trải nghiệm một hành trình mới.
Sau này khi tìm hiểu thêm về tâm linh thì mình thấy khoảng thời gian trầm cảm đó có thể được gọi là “Đêm đen của tâm hồn” (Dark Night of the Soul) là lúc bắt đầu hành trình tâm linh, đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và giúp nhận ra nhiều thứ. Trong đó giai đoạn này mở ra cho chúng ta một nhận thức mới, phá vỡ đi những khuôn mẫu cũ của suy nghĩ và các thói quen, các định kiến, quy chuẩn xã hội. Thực ra giai đoạn này vừa là thử thách, trải nghiệm và cũng là món quà để mình tiến lên cao hơn trong cuộc sống, giúp mình rèn luyện nội tâm và có được sự vững vàng cho hành trình tiếp theo. Mình bắt đầu tìm hiểu và đọc nhiều hơn về tâm linh và có những sự tiến bộ về tâm linh, hiểu hơn về ý nghĩa cuộc sống, trân trọng cuộc sống và những thứ đến với mình.
Từ sau khi thoát khỏi quãng thời gian đó tới nay đã gần 3 năm rồi, cuộc sống vẫn có nhiều thử thách, biến động và mình vẫn nhiều lúc gặp phải tình trạng khó khăn nhưng giờ có thể xử lý tốt hơn, bình tĩnh hơn. Và tiếp tục học hỏi, trải nghiệm để lớn lên, khi mình lớn lên thì các vấn đề sẽ không còn quá nặng nữa và mình có thể nhấc nó như một hòn đá chặn đường và bỏ sang một bên và tiếp tục hành trình.
Mọi thứ đổi thay tốt lên từng ngày đối với mình kể cả về sức khỏe, tài chính, mối quan hệ và mọi thứ không hẳn là hoàn hảo hay cuộc sống trong mơ mà là từ giờ trở đi mình tin vào bản thân và tin vào cuộc sống mang đến cho mình trải nghiệm và bài học chứ không phải là cuộc sống quật ngã mình và mình sẽ đón nhận với tâm thế của một hành trình đi để trải nghiệm.
Và để tóm tắt lại bài viết này mình sẽ liệt kê một số điều mình đã làm và một vài gợi ý nếu bạn có thấy hợp lý có thể làm theo:
- Thực hành thiền.
- Tham gia tập yoga/ tự tập các môn thể dục thể thao như chạy bộ, gym.
- Đọc sách – mình đọc nhiều sách của thiền sư Thích Nhất Hạnh, bộ sách của Nguyên Phong, sách Sức Mạnh Của Hiện tại, Sức mạnh của Tĩnh Lặng,….
- Ăn uống lành mạnh, nhiều rau củ trái cây.
- Không nên ở trong phòng nhiều, nên đi ra ngoài.
- Hạn chế sử dụng mạng xã hội và đọc báo mạng.
- Giờ nào việc đấy khi làm việc thì tập trung, khi ăn chỉ ăn, khi gặp gỡ mọi người thì dành thời gian với họ.
- Làm những điều mình thích – chơi nhạc, vẽ, viết,….
- Dành thời gian ở gần thiên nhiên: Công viên, núi rừng, biển, tắm suối, tắm biển, tắm nắng, đi leo núi, trekking, cắm trại để thay đổi năng lượng và sự lặp đi lặp lại nhàm chán của cuộc sống thường ngày.
- Yêu thương cơ thể – nghỉ ngơi hợp lý, ăn những thứ có lợi cho cơ thể.
- Xin ý kiến/ chia sẻ của những người thông thái nếu có thể.
Không biết những chia sẻ của mình có mang lại cho bạn điều gì tốt hay không nhưng hy vọng bạn sẽ sớm có được sự đổi mới trong cuộc sống và có một hành trình tươi sáng hơn.
Namaste! / Mr.ViVu Blogger
Mẹo đi du lịch hay: ✅ Trang đặt phòng mình hay dùng: Booking, Agoda & Traveloka - giá tốt & minh bạch ✅ Đi chơi, trải nghiệm? Vào Klook, chọn tour lẻ, đúng giá. ✅ Để an tâm hãy mua bảo hiểm du lịch ✅ Di chuyển vé tàu xe: 12Go Asia ✅ Sim du lịch quốc tế: Cả Châu Á & Châu Âu ✅ Tìm vé máy bay rẻ nhất: Skyscanner.com- 4 loại may mắn, bạn có tin vào may mắn không? - 16/11/2023
- Hướng dẫn cách làm hộ chiếu online nhận tại nhà qua Dịch Vụ Công - 09/10/2023
- 30+ Khách sạn Đà Lạt tốt nhất gần chợ đêm trung tâm. - 01/10/2023